Chiều về trên quê hương, những làn gió đưa nhè nhẹ, chiếc lá mùa đông đã chuyển mình khe khẽ,vậy là một mùa xuân mới lại về. Mùa xuân đến xóa tan cái giá lạnh của mùa đông và mang những tia nắng ấm áp đến với mọi người.
Tôi bỗng nghe đâu đây tiếng chim
chiền chiện hót ríu ran, những giọt mưa xuân thấm dần qua kẽ lá, gió hát rì rào
như muốn bày tỏ nỗi lòng riêng. Hình như mấy chị hồng nhung, cúc biếc…cũng muốn
đua hương ; mấy anh cào cào ,châu chấu cũng muốn khoe tấm than cường tráng ;
mấy cô cậu đu đủ , ổi, cam…trước hiên nhà cũng đua nhau chín đỏ .Trên nền xanh
rì của lá điểm thêm màu phấn bạc. Đất trời sao thơ mộng và dịu dàng đến thế !
Xa xa, mấy anh chị học trò đang tung tăng khoe áo mới, các em nhỏ
theo bố mẹ chúc tết cười nói vui tươi. Trong ánh mắt mỗi người ánh lên niềm hi
vọng mới. Và tôi bỗng thấy cuộc đời sao thiêng liêng quá đỗi !
Không khí trong mỗi gia đình càng ấm cúng hơn bởi mùi
hương trầm ngày tết. Hương bánh chưng cùng những lời chúc tụng nhau bằng những
ly rượu nồng.
Ánh nắng ấm áp vàng rượm cùng màu xanh
mơn mởn của cỏ cây, hàng nghìn loài hoa đang rộn rang khoe sắc . Đâu đây bỗng
cất lên những khúc hát đón xuân hòa vào bản bản tình ca ngọt lịm. Mùa xuân của
đất trời – mùa xuân của lòng người như cùng hòa làm một tạo nên một bức tranh
thật tuyệt đẹp !
GV : Nguyễn Thị Tuyết